Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2009

Khoai deo Quảng Bình




Nghệ An thì có cu đơ, Quảng Ngãi thì mạch nha. Và...Không hẳn mà tự nhiên khi nói về Quảng Bình người ta lại nói về khoai.
Quảng Bình của ta có bờ biển nó dài vô tận, đất đai không màu mỡ bằng những địa phương khác. Hẳn bạn từng nghe câu hát " Chang chang cồn cát sớm trưa Quảng Bình" để thấy cái độ khắc nghiệt của nó. Nói thật cái hương vị khoai deo của ta chẳng nơi mô mà có được, hắn trong, hắn ngọt chi lạ. Mỗi lần về nhà lũ bạn cứ nhắc cầm khoai deo, trong tôi cảm thấy lâng lâng khó tả, có cái chi đó cũng tự hào. Bởi vì tụi nó biết đến quê ta. Một niềm tự hào về quê hương khó tả..
Từ khoai có thể chế biến thành nhiều món ăn khác nhau từ bình dân đến sang trọng như khoai nướng, khoai chiên, khoai luộc, khoai nấu canh, khoai nấu chè, khoai làm bánh, làm mứt. Nhưng có lẽ đặc biệt nhất vẫn là món khoai deo, chế biến thật giản đơn và nhiều ý nghĩa.
Người ta thu hoạch khoai về, để một thời gian cho củ khoai tan bớt bột, rồi đem khoai đi luộc. Khoai luộc bóc vỏ, thái thành lát mỏng, đem phơi. Chế biến khoai deo phải những ngày nắng to, khoai mới nhanh khô và dẻo hơn. Những lát khoai đạt thành phẩm, phải là những lát khoai khô, dẻo có màu đỏ vàng, trong và có vị ngọt.
Người ở phương xa về, lúc ra đi, không ai mà không mang theo thứ khoai deo làm quà, hương vị rất riêng của Quảng Bình.
Những ngày mưa xa xứ, nằm nhâm nhi từng lát khoai deo, tận hưởng vị ngọt thấm dần vào nơi đầu lưỡi, nghe mưa rào rào bên ngoài, lại nao nao nỗi nhớ quê hương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét